1 thg 11, 2016

ĐƯỜNG SỐ 4

Truyện ngắn
Vũ Thư Hiên

Đây là một truyện ngắn của một thời đã xa, trên nửa thế kỷ. Một bạn đọc tìm lại được, có nhã ý gửi cho tôi. Giới thiệu với các bạn để thấy một nét chấm phá của bức tranh quá khứ. Với tôi, những gì đã qua, khi nhớ lại vẫn cho ta một chút bồi hồi không vô ích. Và có khi còn cho ta một cái gì hơn thế. 
Người lái xe bực mình. Ai đời mấy người khách đi nhờ từ lúc lên xe chỉ một mực im lặng. Cứ như thể họ nín thở vậy. Mà anh thì muốn họ nói. Nói chuyện gì cũng được, miễn là có. Miễn anh được nghe tiếng họ và không phải cảm thấy chỉ có mình anh trên chiếc xe tải cũ kỹ. Đường thì dài.
Người đi nhờ xe nào cũng thế: lên xe, họ im lặng. Kiểu như họ có điều e ngại – một câu nói không đúng chỗ, một câu hỏi thừa hoặc vô duyên, làm mất đi cái may mắn vừa có được.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét